hȃn
hȃn m 〈N mn hánovi〉
jednina | |
---|---|
N | han |
G | hana |
D | hanu |
A | han |
V | hane |
L | hanu |
I | hanom |
množina | |
N | hanovi |
G | hanova |
D | hanovima |
A | hanove |
V | hanovi |
L | hanovima |
I | hanovima |
1. | pov. konačište uz cestu, orijentalne gradnje, za prihvat putnika i zaprega |
2. | reg. gostionica |