štȕcati2
štȕcati2 (što) nesvrš. 〈prez. -ām, pril. sad. -ajūći, gl. im. -ānje〉
Nesvršeni | |
---|---|
infinitiv | |
štucati | |
prezent | |
jednina | |
1. | štucam |
2. | štucaš |
3. | štuca |
množina | |
1. | štucamo |
2. | štucate |
3. | štucaju |
futur | |
jednina | |
1. | štucat ću |
2. | štucat ćeš |
3. | štucat će |
množina | |
1. | štucat ćemo |
2. | štucat ćete |
3. | štucat će |
imperfekt | |
jednina | |
1. | štucah |
2. | štucaše |
3. | štucaše |
množina | |
1. | štucasmo |
2. | štucaste |
3. | štucahu |
perfekt | |
jednina | |
1. | štucao sam |
2. | štucao si |
3. | štucao je |
množina | |
1. | štucali smo |
2. | štucali ste |
3. | štucali su |
pluskvamperfekt | |
jednina | |
1. | bio sam štucao |
2. | bio si štucao |
3. | bio je štucao |
množina | |
1. | bili smo štucali |
2. | bili ste štucali |
3. | bili su štucali |
imperativ | |
jednina | |
2. | štucaj |
množina | |
1. | štucajmo |
2. | štucajte |
glagolski prilog sadašnji | |
štucajući | |
glagolski pridjev aktivni | |
štucao, štucala, štucalo | |
štucali, štucale, štucala | |
glagolski pridjev pasivni | |
štucan, štucana, štucano | |
štucani, štucane, štucana |